Sâu bướm và các bạn côn trùng sống cùng nhau trong một khu vườn xinh đẹp. Ngày ngày, các bạn côn trùng đi kiếm mồi, còn Sâu Bướm thì chẳng biết làm gì ngoài việc ăn những chiếc lá non.
Một hôm, đang mãi miết bò, Sâu Bướm chợt nhìn thấy một cô bé đang cúi xuống hôn một bong hồng. Sâu Bướm bò lại gần. Nhìn thấy Sâu Bướm, cô bé hét toáng lên và bỏ chạy. Sân Bướm buồn bã khóc, nó nghĩ: " Mình xấu xí quá. Giá mà mình xinh đẹp hơn và biết bay thì tốt biết mấy!". Bỗng nhiên, một cụ Dế già xuất hiện. Cụ Dế hỏi:
Làm sao cháu khóc?
Sâu Bướm kể lại sự tình cho Dế nghe. Nghe xong, cụ Dế bảo:
Cháu cứ yên tâm, rồi cháu sẽ trở nên xinh đẹp!
Nói rồi, cụ Dế già biến mất. Sâu Bướm còn đang ngơ ngác thì thấy mình bị ngã nhào xuống đất rồi bị trem lơ lững lên.
Bỗng nó phát hiện ra trong miệng mình có tơ. Sâu Bướm nhắm mắt, há miệng, nhả tơ...nhả tơ... cuộn thành một cái kén rồi chui vào nằm trong đó rồi ngủ thiếp đi...
Đến khi thức dậy, Sâu Bướm thấy mỏi quá liền cựa mình một cái. Và " tách" , chiếc kén nứt ra khiến nó bị rơi tõm xuống. Chưa kịp hoàn hôn thì Sâu Bướm thấy mình bay bổng trên không. Sâu Bướm thốt lên: "O, mình bay được thật rồi!".
Sâu bướm vội bay ra hồ nước soi mình. Nó sửng sốt vì thấy mình có hai cánh màu sặc sỡ, thân dài nhỏ nhắn. Mừng quá, Sâu Bướm bay đảo một vòng. Chợt thấy cô bé hôm nọ, Sâu Bướm định chạy trốn thì nghe tiếng reo:
Bươm bướm đẹp quá!
Bướm vui sướng bay đến bên cô bé. Cô bé chạy theo Bướm và cười khanh khách.
Một ngọn gió thổi qua. Bướm hít một hơi dài, nhận ra mùi hương của hoa. Bướm bay đến giúp hoa kết trái bằng cách mang phấn hoa từ bông hao này sang bông hao khác. Hoa sung sướng vẫy tay cám ơn.
Bạn Sâu Bướm đi đâu rồi nhỉ ? Mà có một bạn Bướm xinh đẹp mới đến đấy!
Không ai biết cô Bướm xinh đẹp đó từ đâu đến. Bướm giữ bí mật và chỉ kể cho các bạn Sâu khác nghe thôi.